Hôm nay là 1 ngày cực kì tệ đối với mình.
Vì sao ư???
Vì mình đã phá giới hoàn toàn!
Sáng sớm như thường lệ, mình nấu cơm xong mang theo 1 hộp, 1 hộp để chiều sang nhà nội ăn. Mình không ngờ được, mọi sắp xếp và 5 ngày ròng ăn gạo lứt của mình đã thành công cốc!
Đến trường ĐHCN, mình thấy bán cơm, bánh, chè, trái cây, hủ tiếu...đủ thứ ngon lành. Mình ngồi được nửa tiếng thì đói bụng, vì bình thường cỡ 6h mấy là ăn rồi, nhưng sắp xếp của mình đã có sai lầm là tính tới trưa mới ăn hộp cơm đó. Mình đói quá chịu không được nên đã ra ngoài mua đồ ăn, thế là....Xem lại những việc tồi tệ mình đã làm nào:
- 1/2 lát bánh bông lan
- 1 cái bánh cua
- 2 miếng chả, khổ qua xào trứng với ít cơm
- chè thập cẩm
- 2 trứng vịt chiên ăn với hộp cơm lức
- 4 cube phô mai (nhỏ)
- đậu phộng
- bưởi
Thật đáng sợ, đây là mình sao????
Mình cũng không hiểu nổi mình nữa, mình đã bị con mãng xà qua mặt, mình đã không chiến thắng được bản thân để rồi sa ngã vì những thứ như thế, phá vỡ công sức mình 5 ngày vừa qua. Khi mình cảm thấy thật vừa lòng với thân thể của mình thì trong phút chốc mình đã gây cho nó 1 hậu quả khó lường! Ngày mai sẽ ra sao? Cơ thể mình sẽ ra sao? Khi về nhà lúc tắm, nhìn cái bụng trướng ra khủng khiếp mà mình chỉ biết cắn răng tự tát vào mặt mình. Mình quá tệ, quá yếu lòng, quá dễ dãi!!!
Cứ mỗi lần đi chơi là thế, mình cứ dễ dãi rồi lại phạm sai lầm.
Biết làm sao để cứu mình đây?
Mình đã cất hộp cơm còn lai vào tủ lạnh, ngâm 2 nắm gạo cho 2 bữa ngày mai. Liệu ngày mai mình có trung thành với quyết tâm của mình nữa không, hay được dăm bữa lại sa ngã như hôm nay?
Mình giận và buồn chán quá. Con người mình thì ra vẫn chưa thay đổi. Chỉ cần ăn no bụng sẽ to ra, và người ta bảo mình mập, thật buồn quá...!
Nhưng dù gì đi nữa, trong mình vẫn còn chút hy vọng. Mình hy vọng mình sẽ vượt qua, dù rất mong manh, khoảng cách giữa ăn và không ăn là quá gần, chỉ cần yếu lòng thì trượt dài trên sự mất kiểm soát ghê gớm đó.
Mai mình sẽ tiếp tục ăn lại. Mình hứa chứ, hứa không ăn gì ngoài gạo lứt và muối mè chứ?
Nếu đã hứa với lòng thì hãy tôn trọng bản thân đừng thất hứa.Bao nhiêu lần rồi quyết tâm mà làm không xong lại quyết tâm, tôi ơi, tỉnh ngộ đi đừng để lý trí bị mù mờ nữa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét